NGẠI NGÙNG Loanh quanh, lẩn quẩn, lòng vòng! Bao điều muốn nói mà sao ngại ngùng Ngạy đôi mắt đẹp dịu dàng Bờ môi tươi thắm, nụ cười xinh tươi Nói ra sợ má em hồng Thẹn thùa e lệ rồi em giận hờn: "Rằng anh cũng giống người ta, chăm chăm dáng vẽ bề ngoài em thôi !" Lời anh còn nhớ không người: "Đẹp người, đẹp nết xinh tươi cuối đời..." Người ơi ! chớ có nói ra Để em tự hiểu rồi em tỏ bày...
CÓ EM Có em đời trở nên vui Sân nhà anh bỗng réo von tiếng cười Hoàng Anh vàng đậm trước hiên Cụm hoa Chiều Tím nhạt phai sắc buồn... Sớm mai nắng dịu dàng hơn Dường như nắng mới ngủ trên tóc nàng Trên đường hai buổi đi về Anh nghe tiếng gió thì thầm tên em... Có em đời trở nên vui Anh như trẻ lại... như anh ngày nào Làm thơ ở giữa sân trường Đi tìm hoa nắng ủ lên vai gầy... Người xưa, tóc thả sân trường Người nay, hai nhánh tóc mềm riêng anh... 16-07-2015
NỢ EM Anh còn nợ em những vần thơ Viết bằng cảm xúc thật trong lòng Tặng em, cô gái người Hà Nội Thích đọc thơ anh tự bao giờ Hoa Sứa mùa này đang nỡ rộ Mùi hương thơm ngát như lòng em Cám ơn em gái mê thơ nhạc Của kẻ làm thơ một cuộc đời... 17-07-2015
NỔI NHỚ MÙA ĐÔNG Hà Nội mùa đông Chiều phũ mờ sương Gió mùa đông bắc Lạnh tái tê lòng... Phố cũ ngõ nhỏ Nhà em ở đó Thì thầm tiếng gọi Thương yêu thuở nào... Dáng ai tha thướt Hai buổi đến trường Dấu chân kỷ niệm Một thời đón đưa... Lá bàng rơi rụng Ngập ngõ đi về Vẫn không lấp được Dấu chân một thời... Yêu em một thuở Thương anh một đời... Bao năm xa vắng Vẫn nhớ nhau hoài... Mỗi độ đông về Nhớ người năm ấy Ánh mắt xa xăm Dõi hướng trời nam... Mưa nắng hai mùa Nhớ mãi người xưa Cõi lòng xao xuyến Thương nhớ mùa đông... Mùa đông Hà Nội Có người đợi chờ Nắng mưa Sài Gòn Có người mong đợi... Ngày 30-12-2015
BỐN MÙA NHỚ THƯƠNG Bốn mùa nhớ thương Một bóng hình vẫn xa khuất ngàn xa... Em bảo rằng :"em thương nhớ tôi !" Thế sao em vẫn mãi lặng im... Bốn mùa hiu hắt tôi mong đợi Thầm lặng ngồi ôn kỷ niệm buồn... Bao mùa xuân qua chờ đợi em Mai-Đào nỡ rụng ngập hồn tôi Kỷ niệm ngày xưa ta trao gửi Cạn tỏ niềm riêng nửa cuộc đời... Mùa hạ về, bừng cháy lửa yêu thương Nắng mùa hạ sáng soi những nghĩ suy vớ vẩn ! Của một thời, tôi nói nhớ rồi lại quên Em biết không ? người tôi nhớ, tôi yêu... Mùa thu đến, bao mùa lá rụng Em lìa xa tôi như chiếc lá xa cành Trôi trôi mãi về phương trời vô định Tôi không biết tìm em ở nơi đâu ? Mùa đông về thấm lạnh cả hồn tôi Đêm năm canh xao xác nổi mong chờ Hồn vọng tưởng em về trong mộng mị Cùng với tôi chia sẽ nổi niềm riêng... Em bảo rằng :"em thương nhớ tôi !" Thế tại sao em vẫn mãi lặng im... Tôi chờ em trong lặng thầm thương nhớ Bốn mùa nhớ thương Một bóng hình vẫn xa khuất ngàn xa... Buổi tối, ngày 02 tháng 11 năm 2016
TÌM NHAU Tìm nhau trong hư ảo Tìm nhau trong nhớ thương Tìm nhau trong những tháng ngày chông chênh... Tìm nhau một thuở hồn nhiên Đôi tim rạo rực, ngây thơ một thời Nhìn nhau ánh mắt bồi hồi Tay trong tay khẻ, run run ngạy ngùng... Tìm nhau trong nổi nhớ thương Yêu nhau dù biết nợ duyên muộn màng Tóc xanh một thuở bềnh bồng Nửa đời tóc đã nhuộm màu khói sương... Tìm nhau một thuở đam mê Đưa nhau tìm cõi yêu thương gợi mời Dáng em thanh thoát giữa đời Lòng ta dâng nổi yêu thương nồng nàn... Tìm nhau muôn nẻo đời thường Thẩn thơ, thơ thẩn tháng ngày nhớ nhau Bờ môi tìm kiếm bờ môi Vòng tay khao khát ôm nhau nửa đời... Tìm nhau trong xác thân gầy Cơn mê, giất ngủ nghẹn ngào nhớ thương Nửa đêm chợt tỉnh giất nồng ! Lần mò tìm lại vần thơ thuở nào... Tìm nhau qua những vần thơ Khắc sâu kỷ niệm ngày nào quen nhau Tình ơi ! xin chớ nhạt phai Cho dù ngày tháng mênh mông đợi chờ... Tìm nhau, ngày tháng chông chênh Nghe trong hư ảo một đời buồn tênh Đêm nằm nghe tiếng thương yêu Vọng về từ cõi xa xăm nghìn trùng... Buổi sáng, ngày 19 tháng 10 năm 2016
MÙA THU THAY LÁ Cứ mỗi lần trò chuyện với em thì lòng anh lại lâng lâng cảm xúc... Anh hay bảo : "mùa thu là mùa thay lá, những chiếc lá xanh úa vàng lần lượt lìa cành..." Anh có biết : "em đã chờ anh bao mùa lá rụng, mà bóng hình anh vẫn thăm thẳm ngàn xa..." Anh biết không, mỗi độ thu về em buồn lắm ! Nổi nhớ anh tràn ngập cõi lòng em Ngõ phố nhỏ vẫn đậm ghi hình bóng : "Người của hai mùa nắng-mưa, ngày lại, ngày qua vẫn hai buổi đi về..." Phố thân thương hai hàng cây thẳng tắp Quán cà phê ven góc phố vẫn còn Nơi ngày xưa anh thường chờ đợi Ngắm dáng em trong chiều nắng vàng phai... Em biết không : "miền nam không có mùa thu, nhưng có những con đường hai hàng cây rợp bóng..." Cứ mỗi độ cây vào mùa thay lá Nhìn những chiếc lá vàng cuốn theo chiều gió Anh lại nhớ em, nhớ mùa thu Hà Nội một thời... Đã có một thời anh yêu mến mùa thu (dường như lãng quên hai mùa mưa-nắng !) Thu Hà Nội sao dịu dàng đến lạ ! Bởi vì em và mùa thu quyến rủ hồn anh... Chuyện ngày xưa đã trở thành kỷ niệm Của một thời anh xuôi ngược bắc-nam Mùa thu thay lá vẫn còn nguyên vẹn Trong lòng anh, người mưa-nắng hai mùa... Buổi tối, ngày 05 tháng 10 năm 2016
CHÙM THƠ VÀ ĐỜI 2 Tháng 9 mùa thu năm 2016 Trăng thu vời vợi giữa đêm rằm Thấp thoáng dáng ai như chị Hằng Cuội ngồi ôm gốc cây Đa khóc Thiên thu thương nhớ ả Hằng Nga Nhấp chén trà thơm tỏa ngát hương Chạnh lòng nhớ lại tuổi ấu thơ Trung thu cha dán lồng đèn đỏ Rước đèn, con dạo khắp đường thôn Thơ về bẻn lẽn nép ngoài hiên Làn gió mơn man má ửng hồng Bờ môi nỡ nụ hoa hàm tiếu Hồn tôi rạng rỡ đón nàng thơ Lóng lánh sương rơi trên lá cỏ Hoa Quỳnh nỡ nụ giữa đêm khuya Nhớ người lai láng trong tâm tưởng Lòng dâng cảm xúc viết vần thơ Một thuở thân gầy, vai áo trắng Cõi lòng rộng mỡ đón tình em Mắt em lúng liếng trong hoa nắng Tóc xỏa ngang vai má bầu bầu Mười bảy năm rồi không gặp em Chả biết em còn nhớ tôi không ? Chiều xưa tôi đợi em tan lớp Hoa Sấu rụng rơi phố nhà em Mỗi độ thu về phai sắc nắng Dáng ai tha thướt buổi tan trường Nhớ mùa hoa Sửa thu năm ấy Hương thơm nồng đậm ngập hồn tôi Em có bao giờ nhớ tôi không ? Một kẻ mê thơ ngủ vật vờ Khật khưởng say vùi bên men rượu Nửa đời ôm ấp mối tình thơ Em đừng nhắc lại chuyện ngày xưa Cái thuở chờ em trước cổng trường Hồn tôi một nửa tan biến mất Một nửa nhớ thương lại trở về... Một lần, hai lần lại ba lần Tôi muốn một lần ôm lấy em Giữ em không muốn em đi nữa Tôi sẽ mất em nếu em đi... Ba năm trời thương nhớ Ta yêu em nồng nàn Cớ sao em im lặng ! Ta ôm sầu nghìn năm... Khi say vạn vật ngả nghiêng Đất trời đảo lộn quay cuồng trong tôi Nhưng sao một bóng hình em Vẫn trong nổi nhớ..., dù tôi say mèm ! Tôi-em ta đã gặp nhau Lời thương, nổi nhớ trao nhau bao lần Nhớ nhau có phải là duyên Gần nhau không được là sao hở trời ! Nợ nhau hai chữ thương yêu Có duyên, không nợ cầm bằng như không... Nhà em còn ở đó không ? Tôi đi qua lại ngạy không bước vào Tình tôi, tôi gửi ngoài hiên Em ra nhặt hộ cất vào trong tim... Nhớ sao miệng nói sẽ sàng Mắt nhìn lúng liếng khiến tôi thẩn thờ Muốn ôm em chặt vào lòng Môi tìm trao gửi nụ hôn ban đầu... ngày 18 tháng 09 năm 2016
RỒI CỨ THẾ... "Yêu người như thế đó...tôi lỡ một lầm hai..." Rồi cứ thế ! em im lặng mãi Tôi lan man ngồi viết tình thơ Thương với nhớ, viết hoài không chán Chán được sao ! khi đã yêu rồi... Rồi cứ thế ! em im lặng mãi Tôi nghêu ngao ngồi hát tình ca Yêu dang dỡ hay không dang dỡ ! Chỉ có tôi, em hiểu mà thôi... Cũng thời may tôi còn tỉnh táo Chứ nếu không tôi đã nổi điên ! Tôi yêu em cuộc đời đều biết Chỉ riêng em không biết mà thôi... Rồi cứ thế ! em im lặng mãi Tôi vô tư cứ thế chờ mong... Biết nói gì khi đã yêu em ! Yêu chân thật thề không đùa bởn... Thề có Chúa-Chúa cười gượng gạo : "Con yêu ai, con biết mình con..." Thề có Phật-Phật cười tươi tắn : "Con yêu ai, ta cũng chào thua..." Rồi cứ thế ! thời gian trôi mãi Em lặng im tôi lại nín thinh Tình yêu ơi sao mà khổ thế ! Tôi yêu em, em mãi lặng im... Tình cho đi sao em không nhận ? Cứ vô tư và mãi lặng im... Tôi thì cứ thở than, than thở Em có nghe có hiểu không người ? Tôi bây giờ nghiêm túc vô cùng ! Đã yêu em thì yêu đến chết Trước khi quả tim tôi ngừng đập Vẫn gượng lên nói tiếng "yêu em"...
GIAN DỐI ĐI EM Cảm tác từ ca khúc "KIẾP ĐAM MÊ" của Phạm Duy Quang Nói đi em bằng những lời gian dối Cho lòng tôi ấm lại giữa đêm khuya Để tôi nghĩ vẫn còn em hiện hữu Trong đời tôi sau ngày tháng rong chơi... "Tôi xin người cứ gian dối Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi Cho tôi còn được thấy đời vui Khi cơn mưa mùa đông đang đến Xin giã từ ngày tháng rong chơi..." Nói đi em bằng những lời êm ái Gian dối hơn để tôi nhớ thương em ! Dù tôi biết yêu em là oan nghiệt Tôi hân hoan chịu đựng nổi nghiệt oan... "Đôi tay này vẫn chờ mong Con tim này dù lắm long đong Tôi yêu người bằng nỗi nghiệt oan Không than van và không trách oán Cho tôi trọn một kiếp đam mê..." Nói đi em bằng đầu môi, chót lưởi Lời dịu dàng từ sâu thẳm dối gian Cho tôi nghĩ em yêu tôi nhiều lắm ! Làm dịu lòng tôi nổi nhớ thương em... "Ôi tôi ước mơ em bỏ cuộc vui Trở về căn phòng này đơn côi Môi em ru nỗi đau tuyệt vời Khi màn đêm phủ lứa đôi Là thời gian cũng như ngừng trôi..." Tôi thương em xin em hãy nhận lấy Cất vào trong sâu thẳm của tâm hồn Rồi em lãng quên dần trong ký ức Đối với tôi như thế đã đủ đầy... "Thương yêu này người hãy nhận lấy Ôm tôi đi môi hôn tràn đầy Trong tay người hồn sẽ mù say Bao khốn khó vụt bay..." Tôi yêu em bằng con tim khờ dại Bởi dại khờ nên tôi mới yêu em ! Tôi vẫn cứ nuôi tình yêu ảo mộng Sẽ có một ngày em lại yêu tôi... "Tôi không cần và nghi ngại khi Ai chê bai thân tôi khờ dại Tôi yêu người hồn chẳng tình trong Tôi vẫn cứ đợi mong..." Tôi cầu xin em cứ gian, cứ dối Cứ yêu tôi dù tôi biết chẳng yêu ! Cho tôi được sống trong niềm hy vọng Để đời tôi có được một niềm vui... "Tôi xin người cứ gian dối Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi Cho tôi còn được thấy đời vui Khi cơn mưa mùa đông đang đến..." Tôi xin em đừng bao giờ xa tôi Cứ yêu tôi bằng những lời gian dối... Tôi thề có Chúa-Phật-Trời minh chứng Chẳng bao giờ, tôi hờn trách em đâu... "Tôi xin người cứ gian dối Nhưng xin người đừng lìa xa tôi..."