Gác Bút Thôi đành gác bút từ đây Bao nhiêu cảm xúc héo gầy còn đâu Giấy thơm giờ cũng bạc mầu Mực kia đã cạn,nghiên sầu chỏng chơ. Người nhìn câu chữ thờ ơ Luyến lưu chi để vần thơ nát nhầu ? !!! (5/2/2013)
Vu vơ... Chỉ là một thoáng vu vơ Sao lòng cứ mãi ngu ngơ tháng ngày? Chưa lần tay nắm bàn tay Mà tim xao xuyến như say thuở nào! Đêm về ước gặp chiêm bao Nhớ nhung, nhung nhớ xanh xao dạ hồn! Xin đừng... Gió thoảng môi hôn Để ta chết giữa dại_khôn kiếp người ! (17/2/2013)
Vu vơ ... Em muốn một lần nói tiếng yêu Nhưng sợ cô đơn đến thêm nhiều Sợ người hờ hững, sợ tan nát Sợ những đêm dài...dạ hắt hiu ! Em muốn bảo rằng: Em nhớ anh Rằng tim bé nhỏ rất chân thành Rằng đã thương rồi...thương nhiều lắm Xin chớ để buồn quanh vòng quanh... Em muốn thật nhiều...anh biết không? Muốn chung nhịp bước,muốn chung lòng Muốn trọn cuộc đời bên nhau mãi Biết đến bao giờ thoả ước mong ?! (19/2/2013)
Gửi người ! Em biết mai này... xa... rất xa Yêu thương vẫn gửi trọn anh àh! Cho dù lối mộng nhiều phương rẽ Hay dẫu đường đời lắm nẻo qua. Ước nguyện ngày vui mình sánh bước Cầu mong đến hẹn mẹ sang nhà Quan viên, bè bạn mừng hai đứa Duyên thắm,tình nồng...ôi thiết tha ! (19/2/2013)
Anh...chính anh! Anh có biết..em vẫn hoài mong Nắng Đến lau giùm giọt đắng ở trên môi Cớ vì sao...chỉ là giấc mơ đời Để cho lòng mãi không thôi tha thiết? Anh có hiểu rằng tình em bất diệt Dẫu tháng ngày mòn mỏi giết thơ ngây Tim rạo rực một thuở đã hao gầy Nhưng thương nhớ vẫn còn đây...mãi mãi...? Anh có hay...Xuân bao mùa trở lại Cũng bấy mùa nỗi khắc khoải dày thêm Em loay hoay trong ký ức êm đềm Tìm hơi ấm giữa màn đêm lạnh giá ?! Anh...chỉ anh...và không ai nữa cả Khiến hồn em hoá đá tự bao giờ Để nỗi buồn giăng kín những vần thơ Và em cũng hoá ngu ngơ,,, anh hỡi...!!! (22/2/2013)
Tình thơ gửi Gió... Anh là ai hỡi ngọn Gió vô tình ? Đến từ đâu và bao giờ ngừng nghỉ ? Bến dừng chân thuở nào nay cũ kỹ Phút yêu đầu cũng chỉ... thoáng qua thôi. Anh là gì ? mà nhức nhối hồn côi Mà hóa lệ đắng môi thời xuân trẻ ? Tháng năm trôi trong tiếng đời dịu nhẹ Nuối tiếc này hoài lặng lẽ in sâu... Hãy trả lời, anh hỡi một đôi câu Ước mộng lành vì đâu đành tan vỡ ? Em rất buồn! Em chẳng còn gì nữa Mất anh rồi, em mất cả trái tim ! Những đêm dài mình em với lặng im Mãi ngu ngơ đắm chìm trong kỷ niệm Ngày hôm qua chính ngày em tìm kiếm Anh bây giờ là ký ức thương đau...