KIẾP PHÙ SINH Hoa thơm cho bướm,ong say Nhuỵ tàn,cánh rữa liền bay vội vàng. Ngậm ngùi thương kiếp đa mang Mua vui thiên hạ,để tang lòng mình. "Hồng nhan bạc mệnh" Cuộc đời mãi chống chếnh, lênh đênh Đau thương,nhức nhối,chẳng vẹn lành Bao mơ ước phút chốc bỗng tan tành như mây khói. Vỡ vụn tim tôi đau nhức nhối Nhân tình thế thái chẳng hề chi ! Đâu rồi những lần tủi hờn lệ ướt tràn mi Tâm hồn chai sạn từ khi nào chẳng biết Và giờ đây,còn lại gì cho tôi tha thiết? Cay đắng,luỵ phiền riết thành quen. Kiếp người chìm,nổi bao phen? (7/12/2012)
NGẪM Thế thời điên đảo, đảo điên Thực hư,hư thực luân phiên hãi hùng! Ngẫm trong cái kiếp phù dung Sống cho vẹn sống chớ đừng vất vơ! Đời người có vay có trả Nhân gian ai được cả bao giờ? Gieo giả dối gặt phải nhuốc nhơ Mình không trọng,mong chờ chi người trọng? Chước quỷ,mưu mô tâm dị mộng An nhiên,tự tại dạ vô lo. Một kiếp người được bao nhiêu mà toan tính,so đo? Sống là để cho đi, trông chi điều nhận lại ? Đừng ai ơi...đừng lần lữa mãi Nhanh lên nào, chớ ngần ngại , nghĩ suy! Yêu thương chẳng sợ sầu bi Tĩnh tâm chẳng sợ khinh khi miệng đời. Nhắm mắt cũng thế cả thôi ! (8/12/2012)
Sầu duyên lỡ Bởi phận hèn, duyên mình đành lỡ Để tim này khổ sở hoài mang Người theo cánh gió, mây ngàn Kẻ nơi gác lạnh dâng tràn nỗi nhớ. Xót tủi tâm hồn khi mộng vỡ Đau buồn cõi dạ lúc tình xa . Hỏi ai hiểu thấu lòng ta Ngỡ muôn đời lại hóa ra nông nổi Chẳng dám trách người bởi tình yêu nào có lỗi Dẫu chân tình này chỉ đổi niềm đau ... Tình ơi...mật ngọt nơi đâu ??? (11/12/2012)
Nhớ! Đêm dài một kẻ nhớ người thương Muốn viết đôi câu để tỏ tường Bút mực cầm lên lòng thổn thức Nghiên sầu đặt xuống dạ tơ vương. Nhìn trăng lặng lẽ soi muôn hướng Nghe gió âm thầm thổi tứ phương Hỡi dấu yêu ơi chàng có hiểu Nơi này mắt lệ Nhỏ mờ sương? (11/12/2012)
Giận thiệt rồi !!! Này hỡi cái người em ghét ơi Lần này sẽ chẳng phải đùa chơi Đừng kêu em "ít hiền" hơn trước Thật đấy,ghét anh đến hết đời ! Này cái người kia sao kiệm lời? Em hờn,em giận cũng vầy thôi? Phải chăng không hiểu em mong nhớ Tim nhỏ vì ai mà rối bời ??? Này anh,chắc hết thương em rồi... Nên mí lạnh lùng mặc lệ rơi ! Thì đó,thích như nào cũng được Lần này em giận thiệt cho coi !!! (16/12/2012)
Mãi yêu Bóng mây lơi lã dưới sao mờ Cảnh vật đêm này bỗng hoá thơ Mật ngọt phút giây hoài quyến luyến Hương say khoảnh khắc mãi tôn thờ Phải chăng nhung nhớ nên hờn dỗi Hay bởi mơ màng đến ngẩn ngơ? Ái cảm trao người muôn vạn kiếp Có hay em đợi hỡi chàng khờ? (18/12/2012)
Gì cơ chứ? Nhỏ nào có lo ?...mỗi người lo ! Bởi vì...ai đâu...chịu qua đò? Chưa gì đã mùng,mền,chiếu,gối Lại còn đám cưới to thiệt to... Nhỏ nào có nghĩ nhiều vậy đâu ? Chuyện về bên ấy...chuyện làm dâu Nữ công gia chánh Nhỏ quen việc Chỉ là...Nhỏ chưa muốn qua cầu! Thì tại vì Nhỏ còn bé con Dễ vui, dễ giận,chẳng vuông,tròn Tính tình thất thường như thời tiết Ai mà chịu nổi...chắc héo hon !!! Nếu anh chân thành ráng đợi nhe ! Vài hôm Nhỏ lớn tính tiếp nèk! Bây giờ thì cứ... thương thương đã Chớ có cau trầu qua đó nghe!!! (21/12/2012)
Giận ! Ừh thì em vẫn biết Rằng người hết yêu thương Vậy nên gieo hờ hững Ấy cũng chuyện ...bình thường! Ừh thì thôi...bỏ đi Nói gì nhiều,thêm mệt! Mật ngọt vừa hôm nào Đem cho ruồi bâu hết !!! Đem cho ruồi bâu hết !!!!!! (25/12/2012)
Xuân viễn xứ Lạc lõng xứ người đã bấy năm Bao nhiêu chát đắng cũng âm thầm Thương cha mòn mỏi đau trong dạ Nhớ mẹ héo gầy buốt tận tâm Lạnh lẽo Xuân về không tiếng chúc Bơ vơ Tết đến chẳng lời thăm Quê hương suốt kiếp còn mong mãi Thổn thức tim côi thả nốt trầm. (28/12/2012)
Sầu! ♥ Canh khuya vọng lại khúc tiêu sầu Nức nở cung trầm quyện gió thâu Ai oán ngân lên trong tiếng nhạc Bi thương trỗi dậy dưới mồ sâu. Nâng ly thử dạ khô là mấy ? Cạn chén coi lòng chết tận đâu? Lữ khách cô đơn ngồi tựa cửa Men cay chìm đắm đã bao lâu !. (30/12/2012)